Chỉ cần có muốn… 
Tim Lê Tiếu như ngừng đập một giây, ánh mắt kinh ngạc mơ hồ. 
Lúc này Thương Úc hơi híp mắt lại, nghiêng người về phía trước, giọng nói mê hoặc như thuốc độc, cong môi hỏi: “Cho tôi biết, cô có muốn không?” 
Lê Tiếu nhướng đuôi mày, cố găng xem nhẹ gương mặt đẹp trai khiển tim mình đập loạn, thành thật trả lời: “Dĩ nhiên muốn, Diễn gia có thể giúp tôi sao?“ 
Anh mắt anh rơi vào bờ vai cô, môi mỏng nhếch lên: “Vậy tôi sẽ giúp cô đạt được như ý”. 
Lê Tiếu còn muốn hỏi thêm thì bị tiếng bước chân sau lưng đột nhiên cắt ngang 
Anh Ba Lê Thừa đang vội vã đi tới bên cạnh cô. 
Khí chất hai người đàn ông này ngang nhau, chiều cao cũng không ai thua kém ai. 
Lê Thừa khoác tay lên vai Lê Tiếu ý tứ bảo vệ cổ bên người. 
Sau đó anh nhìn Thương Úc, giọng điệu hàm ý đọ sức: “Diễn gia nói được như ý, chính là để em trai mình ăn hiếp em gái tôi?” 
Thật ra Lê Thừa không biết Lê Tiếu và Thương Úc đang nói chuyện gì, nhưng anh nghe được rất rõ ràng cái câu "được như ý“. 
Tuy rằng chưa từng gặp gỡ đụng chạm, nhưng Lê Thừa biết rõ Thương Thiếu Diễn không phải là người dễ dàng phát lòng từ bi. 
Những năm nay, sự tích của anh ta ở Nam Dương lưu truyền khắp nơi. 
Cho dù Lê Tam biên giới thủ đoạn máu lạnh cũng không dám đá chọi đá với anh ta. 
Lê Tiếu ngầm hiểu sự bảo vệ của Lê Thừa, mỉm cười rồi nhìn Thương Úc, muốn biết anh sẽ đáp lại 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-cung-chieu/63597/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.