- Mạc Nhận nơi này không có việc của ngươi, ngươi đi đi.
Sau khi cùng nới chuyện với Bùi Đông Lai xong, Liễu Nguyệt khôi phục lại khí thế lạnh lùng của người có quyền thế, ngữ khí nói chuyện khiến cho người ta có cảm giác không thể phản kháng.
Mạc Nhận giữ im lặng rời đi.
Chính là lúc rời đi hắn làm như vô ý liếc nhìn Bùi Đông Lai một cái.
Hành động của Mạc Nhận làm cho đôi mi thanh tú của Liễu Nguyệt nhẹ nhàng nhíu lại không nói cái gì nữa.
Sau khi Mạc Nhận rời đi, Liễu Nguyệt đưa Bùi Đông Lai tiến vào một biệt thự tràn ngập phong cách châu Âu, lập tức đi đến đại sảnh.
Đi theo phía sau Liễu Nguyệt, Bùi Đông Lai ngửi thấy một mùi thơm, ban đầu Bùi Đông Lai tưởng là mùi hoa thơm trong vườn của biệt thự nhưng sau khi hắn cùng Liễu Nguyệt tiến vào đại sảnh của biệt thự thì bởi vì khoảng cách hai người gần hơn hắn mới phát hiện mùi hoa này là từ trên người Liễu Nguyệt phát ra.
Bùi Đông Lai nhớ lại thời gian ở cùng với Tần Đông Tuyết, trên người Tần Đông Tuyết có mùi thơm đặc thù của nữ nhân, nhưng mùi thơm giống như trên người Liễu Nguyệt thì lại là lần đầu tiên ngửi được.
Cùng với kiến trúc của biệt thự giống nhau, bên trong biệt thự cũng là phong cách châu Âu điển hình, rườm rà nhưng hoa lệ.
Trên ghế sa lon trong đại sảnh là một tiểu cô nương ước chừng bảy tám tuổi, mặc quần đùi nhỏ nằm trên ghế sa lon xem ti vi.
Nghe thấy tiếng mở cửa, tiểu cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-cuong-gia/751353/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.