- Thật sự? Ta … Ta không ngờ được làm cha! Ha ha… Ta không ngờ được làm cha…
Trần Tiểu Cửu hưng phấn giật nảy mình.
Bịch ngã xuống, lại nhảy vọt xà nhà, ôm đầu, cũng không để ý đau đớn, chỉ ngây ngô không ngừng lặp lại:
- Ta muốn làm cha! Ta muốn làm cha…
- Ai! Cái này phạm vào thất tâm phong rồi.
Hoa Như Ngọc nhìn Tiểu Cửu bộ dạng chân tay luống cuống, một cước đá vào mông hắn, kéo hắn từ trong hưng phấn tỉnh lại.
Trần Tiểu Cửu lảo đảo từ mặt đất bò dậy, cười hì hì xông lên phía trước, muốn nhanh chóng ôm lấy tiểu Đường muội muội quay mấy vòng.
- Cửu ca! Không được…
Tiểu Đường muội muội ôm bụng, dáng vẻ vừa sợ lại vừa thương.
Trần Tiểu Cửu không thể liều lĩnh, gấp đến độ loạn chuyển xung quanh, vừa văn đem Hoa Như Ngọc ôm vào ngực quay mấy vòng mới cam tâm.
Qua một trận, Tiểu Cửu lúc này mới dần khôi phục được vui sướng an tĩnh lại.
Trần Tiểu Cửu im lặng ngồi bên cạnh tiểu Đường muội muội, vén áo nàng lên ngực, nhìn cái bụng trắng nõn hơi phồng lên, yêu thương vuốt ve, giọng êm ái nói:
- Mấy tháng? Chừng hai tháng chăng?
Chỉ có điều hỏi như vậy khiến tiểu Đường muội muội đỏ mắng, quyến rũ liếc hắn một cái, miệng phấn hồng cong lên lẩm bẩm:
- Cửu ca, chàng lại khi dễ thiếp.
Trần Tiểu Cửu kinh ngạc nói:
- Ta thương nàng còn không kịp, làm sao dám ức hiếp nàng?
- Chàng ngốc nha!
Hoa Như Ngọc vừa tức vừa buồn cười, điểm trán hắn, xấu hổ sẵng giọng:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-gia-dinh/686359/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.