- Khôi lỗi thuật?
Trần Tiểu Cửu hoảng sợ, trong đôi mắt toát lên ngọn lửa thiêu đốt, gắt gao ôm lấy vòng eo của Hoa Như Ngọc, sợ nàng hoảng sợ mà xảy ra bất trắc.
Hắn chưa kịp nói, một cỗ thi thể không đầu với đường đao cực nhanh, nhằm chân Hoa Như Ngọc chém xuống.
Hoa Như Ngọc vung kiếm đâm về ngực thi thể không đầu.
- Phập…
Một nhát đâm trúng!
Một cỗ huyết tương đen sẫm trào ra….
Nhưng, thi thể không đầu vẫn không dừng lại, cũng không biết đau đớn, đao thép vẫn tiếp tục vững vàng vung lên hạ xuống.
Hoa Như Ngọc chưa từng thấy qua loài quái vật không sợ chết như vậy. Trong nhất thời phản ứng chậm chạp, quên cả việc trốn tránh.
Hai mắt Ô Nhã đỏ thẫm, hí dài một tiếng, đầu ngựa co rụt lại, duỗi ra, đột ngộ đánh tới thi thể không đầu.
Xác chết không đầu đao chưa rơi xuống đã nghe một trận xương khanh khách nứt ra, thân thể giống như ruột bông rách bị đánh bay xa vài chục trượng.
Nhưng nó căn bản không để tâm tới tổn thương của bản thân.
Xương sườn cho dù đã bị Ô Nhã đá nát, nhưng nó vẫn gan lì lúc lắc, với lấy đao thép, tiếp tục vọt lên…
Trần Tiểu Cửu nhìn thấy cảnh tượng siêu việt lạ thường này, lại một hồi đau đầu!
Lúc này, hơn một trăm tên "binh lính Đại Yến" vừa chết đi còn hơn bảy mươi cao thủ không đầu, trong nhất thời, không ngờ đều sống lại, mỗi người đều biến thành cao thủ nhất lưu không sợ đao thương côn bổng.
Tổng cộng hơn hai trăm tên địch vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-gia-dinh/686539/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.