Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen Điều này, nhìn nụ cười đầy ẩn ý của Lý Dương là đủ biết. Cô chưa nghĩ xong thì vật đấu giá thứ hai đã được đem ra bán. Đó là miếng ngọc cổ thời nhà Minh, giá khởi điểm cũng là ba vạn, trong chốc lát đã lên đến tám vạn tệ. Lần này Cao Cường không tiếp tục khiêu khích nữa, nên cuối cùng miếng ngọc cổ này được bán với giá mười vạn tệ. Do ống đựng bút lúc nãy nên mọi người không có hứng thú mấy với miếng ngọc cổ này, họ vẫn đang bàn tán về chuyện lúc nãy. Vật đấu giá tiếp theo cũng không kém miếng ngọc cổ lúc nãy, bán ra cũng rất nhanh, chỉ vài lần ra giá là có thể định giá bán đi. Đây không phải là cuộc bán đấu giá chính quy, được tiến hành không lâu lắm. Những người bán đấu giá vốn dĩ không để ý đến món đồ, mà chỉ là đem tiền ra quyên góp mà thôi. Cao Cường không đấu đá với Lý Dương, hắn vừa nhận được tin vệ sĩ của mình đã đến, ước chừng phải có mười người, đang đứng đợi ở ngoài. Có mười người này, hắn tin rằng sẽ đạp gẫy nát được chân Lý Dương, từ từ trút được giận. Năm bảo vật của Lý Kiến Nghĩa đều được xuất hiện hết, Lý Dương đều mua lại hết. Để mua năm món bảo vật này, Lý Dương đã tốn mất bảy mươi vạn. Những vị tiểu thư công tử này đúng là những người có tiền, tùy hứng thì nâng giá lên, mỗi món đồ đều có giá cao hơn so với giá trị thực của nó. Kỳ thực nói làTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-hoang-kim-thu/1478668/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.