Hai món này là do Lý Dương lấy được ở cùng 1 chỗ.
Khi đó Lý Dương mới chỉ vừa bước vào chơi đồ cổ, cũng là vì 1 việc ngoài ý muốn mà suýt nguy hiểm đến tính mạng. Tuyên Đức Lô và bức tranh cổ, đều là khi đi xem ngọc cổ, ở thành đồ cổ tìm thấy được. Đức Lô không cần nói đến nữa, chính là Tuyên Đức Lô của Tông Tuyên Đức, trên đờI này cũng không có mấy, ở đâu cũng được xem như 1 món đò rất quan trọng. Bức tranh cổ kia cũng có có lai lịch không thường, nghĩ đến lần đi Thượng hải thu hoạch được đó Lý Dương ko đừng được liền cong miệng cười. - hai món đò này 1 là Tuyên Đức Lô, bị thi pháp giấu đi, cuối cùng bị Lý ca mua được, nhờ có Chu lão và Liễu lão mà giải được thi pháp, còn bức tranh cổ này chính là “ Liêu Trai hành nhạc đồ”. Lưu Cương giới thiệu đơn giản, cúi đầu với Chu lão và Liễu lão, lai lịch của bức cổ họa cũng được xác định, là bút tích của Bồ Tùng linh, 2 món này được lấy từ 1 chỗ. - Ấm Tuyên Đức của Chính Tông. - Đúng vậy, Liêu trai hành nhạc đồ. Những người thích đò đồng và tranh cổ đều đứng hết dậy, mọi người nhìn nhau, cuối cũng có mấy người tiến lên xem, thưởng thức 2 món này. Cho dù là tuyên Đức Lô hay là “ Liêu trai hành nhạc đồ” đều có ý ngĩa văn háo lịch sử to lớn. Đức Lô ko cần nói, có thể xem là vật vô giá, hiếm thấy. “ Liêu trai hành nhạc đồ”Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-hoang-kim-thu/1479081/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.