Chảy máu?!
Trần Húc đưa tay ra nhìn, quả nhiên... máu đỏ cả tay! “Ọc, sao mình chảy máu mũi? Tại sao? Tại sao? Tại sao? Trời thì lạnh, mà mình thì mới ăn kem, đâu có nóng trong người đâu? Với lại mình cũng đâu có bị đụng trúng mũi... Nha đầu kia bị ngã đập đầu thảm như thế mà cũng đâu có đổ máu, tại sao mình chả làm cái gì cả thì lại chảy máu, thật là trời không có mắt nha! À, khoan đã, chẳng lẽ là do...” Trần Húc khụt khịt, liếc nhìn cặp đùi Cao Hiểu Tiết một cái. Tuy lúc này nàng đã mặc thêm một lớp quần áo ấm dày cộm, nhưng do nàng đang nằm xoa đầu trên giường nên vẫn mơ hồ nhìn ra hình dáng của cặp chân đẹp đó. “Wow, vừa rồi... trắng... thật là trắng nha!” Thấy ánh mắt của Trần Húc, Cao Hiểu Tiết “A” một tiếng rồi sẳn giọng: -Không được nhìn! Rốt cục nàng cũng nghĩ ra vì sao Trần Húc lại phun máu mũi. Trần Húc vội nghiêng đầu: -Cái này... Hắc hắc... Ừm, không phải bà đã mặc quần áo rồi sao? Vừa nói xong thì Trần Húc nghĩ mình xong đời rồi, nhưng thật là... thần kỳ! Cao Hiểu Tiết không phát hỏa! Nàng trầm mặc một lúc rồi đứng lên, lấy một cái khăn tay đưa cho hắn, nàng nói: -Này, ông còn chảy máu mũi kìa, lấy khăn lau đi. Trần Húc nói “Cảm ơn!” rồi cầm cái khăn lau lau mũi, chợt nghe Cao Hiểu Tiết nói: -Ngửa đầu lên mới bớt chảy máu. Trước đây khi tui bị chảy máu mũi cũng làm như thế, sau đó lấy khăn giấy ém lại là được. Ai nha,Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-may-tinh/479842/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.