“Con nói nhà họ Lâm hoàn toàn là dân ngoại đạo, ngoài ngành sao? Xem ra là cơ hội của nhà họ Mạc đến rồi Mạc Thừa Lâm vẫn rất thận trọng: “Nếu có dân trong ngành kiểm soát khu vực khai thác ở thành phố Tây Sơn, e rằng chúng ta sẽ không có cơ hội cho khu mỏ hoang vu đó.” Mạc Bắc gật đầu nói: “Đúng vậy, ba, Lâm Thị là dân ngoài ngành, lần đầu tiên đặt chân vào lĩnh vực khoáng sản, hơn nữa Giang Ninh còn bất chấp hơn nữa. Anh ta quá tự kiêu đã tự mình chơi đến chết. Con tin chắc rằng con sẽ làm được, con sẽ lấy được mỏ hoang đó.”
“Khi đó, chúng ta sẽ có tiếng nói lớn hơn ở nước ngoài” Mạc Thừa Lâm híp mắt xua tay: “Những thứ này là bí mật của gia tộc Mạc chúng ta. Con nhất định phải giữ bí mật, không được để lộ”
“Con biết rồi”
“Tuy nhiên, ba phải nhắc nhở một điều, họ có thể thay thế Cao Thụ. Ba sợ rằng nhà họ Lâm này không dễ dàng chịu thua đâu. Đừng quá bất cẩn. Điều tra thêm kẻo bị đánh ngược.” Mạc Thừa Lâm liếc nhìn Mạc Bắc.
“Ba, đừng lo lắng, họ là dân ngoài ngành, chỉ làm việc trong ngành làm đẹp ở bên Đông Hải…”
“Con nói? Ở đâu cơ?” Mạc Bắc còn chưa nói xong, Mạc Thừa Lâm đột nhiên đứng lên với vẻ mặt nghiêm nghị: “Đông Hải!” Ông ta cảm thấy hai chữ Lâm Thị này rất quen thuộc, nhất thời không nhớ ra được, lúc này nghe thấy hai chữ Đông Hải, ông ta đột nhiên cảm thấy tim đập dữ dội, đập mạnh không ngừng!
Mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-phu-nhi-dai/1549908/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.