Lâm Vũ Chân thoáng ngẩn người ra, sau đó lập tức hiểu ra: “Không đẹp sao?”
Giang Ninh tự nhiên nói cõ mặc giống như đồ lặn!
Là che quá nhiều sao?
Tên khốn kiếp này rốt cuộc muốn nhìn chỗ nào chứ?
“Đẹp”: Giang Ninh đi tới trước mặt Lâm Vũ Chân, từ trên cao.
nhìn xuống lại không nhìn thấy được gì: “Vợ, anh nghĩ kỹ rồi, hay là chờ về nhà, em lại mặc cho anh xem. Bên ngoài quá nhiều người xấu, anh không muốn để bọn họ.
nhìn thấy dáng người đẹp như vậy của vợ đâu”
Nhìn dáng vẻ hẳn nghiêm trang, đàng hoàng, Lâm Vũ Chân cũng chỉ có thể tin.
“Vậy em thay ra nhé?”
*Ừ, xong chúng ta qua ăn cơm, chúc mừng một chút đi.”
Giang Ninh gật đầu, ảo tưởng trong lòng đều vỡ nát.
Nếu anh biết Lâm Vũ Chân mua đồ lặn thì đã không mong đợi như vậy rồi!
Dáng người Lâm Vũ Chân đẹp như vậy, thật sự cho rằng mình không biết sao?
Buổi tối lúc đi ngủ, cho dù áo ngủ rộng thùng thình, nhưng lúc cô rúc vào trong lòng mình, Giang Ninh vẫn cảm giác được rất rõ ràng!
Thấy Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ thay quần áo xong đi ra, Giang Ninh lại dẫn theo mấy người chuẩn bị đi tới khách sạn Hải Sâm nổi tiếng bên Kiến Châu này.
Lúc đó, ở trong khách sạn Hải Sâm!
Bên trong phòng riêng đang ăn uống linh đình, chạm cốc không ngừng, vô cùng náo nhiệt.
“Tổng giám đốc Tôn đúng là tuổi trẻ tài cao. Sau này nhà họ Tôn đến trong tay anh, khu đông nam này lại phải trông cậy vào nhà họ Tôn các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-phu-nhi-dai/1551230/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.