Tô Miểu Anh trông thấy Tần Yên Nhiên khá quen, bèn mở miệng hỏi: "Cô là cô cả nhà họ Tần phải không?"
"Cô là... cô Tô?" Tần Yên Nhiên vô cùng kinh ngạc, không ngờ mình lại gặp Tô Miểu Anh ở đây.
Năm ngoái Tô Miểu Anh tổ chức tiệc sinh nhật vào buổi tối ngoài tỉnh, lúc đó Tần Thiên Nam có dẫn theo con gái tới chúc mừng, cho nên hai người cũng coi như là có chút ấn tượng về nhau.
"Bọn tôi tới tìm Phương Dạ, không phải cô cũng vậy chứ?" Nhìn thấy món quà tay tài xế riêng của đối phương đang cầm, Tô Miểu Anh lập tức đoán ra được.
"Cô cũng biết vòng bạn gái của anh ấy à?"
"Là tôi nhìn thấy!" Tô Thiển Y mặt mũi ghê gớm giành công.
Tần Yên Viên hỏi: "Vị này là?"
"Tôi là em vợ của Phương Dạ!"
"Đừng ăn nói lung tung!" Tô Miểu Anh vội trừng mắt nhìn cảnh cáo Tô Thiển Y: "Tôi là bạn của Phương Dạ, thấy anh ấy chia sẻ trong vòng bạn bè, nên mới... mới qua đây góp vui một chút!"
"Trùng hợp vậy sao, tôi cũng tới góp vui." Tần Yên Nhiên hơi hơi mỉm cười: "Nếu đã như vậy, hay là chúng ta cùng nhau vào trong thôi!"
"Được."
Tài xế riêng của hai cô gái vô cùng cẩn thận đặt quà tặng lên bàn, Tần Yên Nhiên tặng một bức chữ, còn Tô Miểu anh lại tặng một bức họa, trùng hợp hơn nữa là cả hai bức này đều là tác phẩm của Bạch Thạch Lão Nhân, vừa nhìn thấy bút danh, ông cụ đã cà lăm, lắp ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-shipper/1389781/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.