Phương Dạ nhìn ba người cao lớn mạnh mẽ không chút hoảng sợ.
“Các người muốn làm gì?”
Phùng Mạc Vũ cười lạnh nói: “Làm cái gì sao? Thằng nhóc, cậu là người mới tới không hiểu quy tắc sao?”
“Quy tắc gì?”
“Người mới tới tháng đầu phải giao một nửa tiền boa!”
Phương Dạ lạnh nhạt nói: “Chưa từng nghe qua, giao cho quản lý Điền sao?”
Phùng Mạc Vũ nhíu mày nói: “Đừng lấy chị Điềm ra dọa chúng tôi, ba anh em chúng tôi không sợ chị ta đâu, một nửa tiền boa đương nhiên là biếu tặng cho chúng tôi rồi!”
Phương Dạ híp mắt nói: “Dựa vào cái gì chứ?”
Mặc dù xuất thân không tồi nhưng khoản tiền boa này cũng là mình vất vả lắm mới có được, dựa vào cái gì mà phải biếu cho họ chứ, đợi lát nữa tan làm đi ăn thịt nướng uống bia không phải thích hơn sao?
“Dựa vào cái gì sao, chính là dựa vào nắm đấm của ông đây!”
Phùng Mạc Vũ vung một quyền đấm vào cửa, phát ra một tiếng nổ lớn.
Chỗ này là bên trong phòng vệ sinh dành riêng cho nhân viên sử dụng, anh ta cũng không sợ quấy rầy đến khách.
“Anh Phùng, anh đang làm cái gì đấy?”
Đúng lúc này, A Minh vội vàng chạy tới.
Một người bạn của Phùng Mạc Vũ vươn tay ngăn cản anh ta: “Minh, chuyện này liên quan đến cậu sao, đứng qua một bên đi!”
“Cậu ấy là do tôi dẫn đến, ba anh giữ cho chút thể diện đi, đừng làm khó anh bạn nhỏ.” A Minh vẻ mặt tươi cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-shipper/1390221/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.