Lúc này tâm trạng của Trương Sở Lăng đều đặt lên người Lâm Tịnh , chỉ còn năm huyệt vị nữa là xong , dược lực trong cơ thể Lâm Tịnh sẽ bài tiết ra ngoài cơ thể theo đường mồ hôi , như vậy hắn cũng không còn phải ôm nữ thủ trưởng trong trạng thái xấu hổ này nữa .
Trương Sở Lăng sở dĩ cảm thấy xấu hổ, là bởi vì hắn không nghĩ tới nữ thủ trưởng ngày thường có tính tình như vậy lại có thân thể mẫn cảm đến như thế , theo sự di chuyển của bàn tay , hắn có thể rõ ràng cảm giác được sự run rẩy thích thủ của thân thể Lâm Tịnh khi hắn động chạm , nhìn mỹ nhân ôn nhu đang nằm trong lòng mình , nội tâm Trương Sở Lăng càng rung động kịch liệt hơn .
Ôm trong lòng một thân thể mềm mại phong mãn tuyệt luân , cánh tay no đủ đẫy đà, trắng mịn động nhân, đặc biệt bộ ngực cao chót vót , làm nội tâm hắn rung động . Hơn nữa kiều đồn ưỡn ra ở phía dưới ,thật là mê hoặc lòng người . Trương Sở Lăng phát hiện mình có điểm động tâm . ( DG : kẻ nào ko động tâm chắc chắc bị liệt dương =.= )
Đang ở lúc này, hắn nhe thấy tiếng gió thổi bên tai , sau đó mắt liền thấy bảy tám thanh niên tung quyền đnáh tới , trong lỗ mũi hừ nhẹ một tiếng, Trương Sở Lăng khéo tay ôm chặt Lâm Tịnh , cước bộ thay đổi một chút , đồng thời xung cánh tay đang nhàn rỗi kia lên nhanh như thiểm điện , giống như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-tuan-canh/1023182/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.