Bên trong một khu nhà trọ ẩm ướt tối om rẻ tiền ở vịnh Trường Sa , bên trong làn khói lượn lờ , lờ mờ có thể thấy vài người ngồi ở trong phòng, chỉ là ai cũng không nói gì, bầu không khí có điểm kiềm nén .
"Không được, ta thực sự nhịn không được , mỗi ngày đều phải ngồi trơ ra trong căn phòng ẩm ướt tối tăm này , quả thực là so với nhà giam còn khó chịu hơn , " Mèo Rừng " , ngươi châm trước một lần đi , để cho ta ra ngoài một tiếng thôi ." Một thân hình cao lớn đứng lên , nói tiếng Ả Rập một cách lưu loát , chỉ thấy vẻ mặt của hắn rất nôn nóng , ánh mắt lộ ra sự khát khao vô cùng , nếu như Trương Sở Lăng ở chỗ này , nhất định có thể nhận ra người này chính là " Chó Điên " mà hắn đang tìm kiếm khổ sở .
"Chó Điên, ngươi muốn chết cứ việc nói thẳng, ta sẽ thành toàn cho người ." "Mèo Rừng" lạnh lùng liếc mắt nhìn " Chó Điên " , lên tiếng nói. Thanh âm của hắn lạnh lùng sắc bén , giống như là khiến cho không khi đông lại vậy .
Bị con mắt của " Mèo Rừng " liếc nhìn , toàn thân " Chó Điên " như không còn chút sức lực nào , thân thể của hắn mềm nhũn, một lần nữa ngồi xuống, đồng thời bắt đầu mở miệng thở dốc , khi hắn ý thức được trước mặt mình tựa hồ có điểm gì là lạ , hắn cảm giác được thân thể mình chợt nhẹ đi ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-tuan-canh/1023231/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.