Đưa Tăng Tuyết về, Lâm Lam lái xe về tới biệt thự thì đã 1 giờ sáng rồi.
Xuống xe Lâm Lam thấy biệt thự vẫn sáng đèn, trong lòng bỗng có chút hổ thẹn, không ngờ tới giờ này rồi dì Vương vẫn đang đợi cô, vội vàng bước nhanh về trước, đẩy cửa nói, “Dì Vương, không phải kêu dì...ớ...”
Chưa dứt lời Lâm Lam đứng khựng lại, nhìn thấy dáng đàn ông đang ngồi dựa vào sofa, người đàn ông này chẳng phải nói thứ 6 mới về sao?”
“Bất ngờ lắm đúng không?” Diêm Quân Lệnh nhìn phản ứng của Lâm Lam, nhíu mày nhìn cách ăn mặc của Lâm Lam hỏi, “ Mặc như vậy đi làm chuyện gì?”
“Đâu có làm gì đâu.” Lâm Lam trả lời rất nhanh, nhanh khiến người khác thấy chút giả dối.
Diêm Quân Lệnh chằm chằm nhìn cô, nghiêm giọng ra lệnh, “ Lại đây.”
Lâm Lam không nói gì, “Sao em về muộn vậy? Có mệt không? Anh đi chuẩn bị nước cho em tắm.”
“Lại đây”. Diêm Quân Lệnh lặp lại lần nữa, lúc này Lâm Lam không thể không tới. Giống như học sinh bị thầy giáo phạt, cúi gằm mặt bước đi, điệu bộ không đánh mà khai.
Diêm Quân Lệnh nhìn dáng vẻ buồn cười của Lâm Lam, giơ tay bế cô ngồi lên đùi, nhéo chiếc mũi cao cao của cô, “Nói, làm chuyện xấu gì phải không.?”
“Ai làm chuyện xấu gì chứ?” Lâm Lam muốn giấu diếm, nhưng vừa ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt thăm thẳm của Diêm Quân Lệnh, giọng điệu chùng xuống, đầy dối trá.
“Cũng lớn gan nhỉ, không những làm chuyện xấu mà còn nói dối hả?” giọng Diêm Quân Lệnh đầy vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-mau-hang-dau/1294723/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.