Sớm đã có xe chờ dưới lầu của khách sạn, sau khi ly khai khách sạn, Đường Phong đã bị mang vào trong xe, từ lúc bọn họ rời đi đến dưới lầu, Albert thật sự không có cho người đuổi theo.
“Sợ sao? Ha ha, Albert nói nghe hay như vậy, kỳ thật là không nghĩ chỉ vì một tao nam nhân như anh mà đắc tội Tiểu Ác Ma tôi mới thả chúng ta đi, như vậy tôi sẽ giết anh.”
Cửa xe đóng lại, người cùng cảnh vật hai bên cửa sổ nhanh chóng xẹt qua.
Đường Phong không để ý đến Tiểu Ác Ma ngồi bên trái cậu, thẳng chuyển hướng nhìn “lão may” ở mặt khác, vươn tay đi sờ mặt nam nhân: “Có phải cũng là mặt nạ giống như của Albert hay không?”
“Uy! Tôi đang nói chuyện với anh đó!”
Sát thủ tính tình táo bạo vươn tay muốn bắt Đường Phong, nhưng có người so với hắn động tác càng nhanh, “lão may” một phen chặn Tiểu Ác Ma, trong miệng phát ra thanh âm trẻ tuổi lại quen thuộc: “Tiểu Ác Ma, đủ, không cần thật quá đáng.”
“Thiết! Sớm như vậy liền bại lộ, nhàm chán a.” Miệng sách một tiếng, Tiểu Ác Ma gối hai tay lên sau đầu rầm rì, “Lục Thiên Thần, anh liền chỉ có chút bản sự như vậy, đối với loại tao nam nhân bị người khác chơi đùa liền thích như vậy a?”
“Nhiệm vụ đã kết thúc, Tiểu Ác Ma, câm miệng của cậu lại.” Vươn tay đem mặt nạ phảng chân kéo xuống, Lục Thiên Thần nhìn về phía Đường Phong, khóe miệng hàm chứa một phần cười khổ nói: “Không có việc gì.”
Lục Thiên Thần cúi đầu kéo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-sao/2512927/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.