“Có lầm hay không a, thật sự xem tôi như nô lệ?” Tiểu Ác Ma lui thành một đoàn trên sô pha vừa cắn khoai tây chiên vừa hừ ca vừa thưởng thức di động trong tay, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng chặt, từ lúc Đường Phong đi vào tắm rửa đã hơn một giờ.
Điều này đối với người quen đánh nhanh thắng nhanh như Tiểu Ác Ma mà nói là một chuyện không thể hiểu cũng không thể lý giải, sao lại có nam nhân yêu tắm rửa như vậy a, mỗi ngày không có việc gì liền hướng phòng tắm chạy, không hảo hảo ngồi xem phim ở phòng khách, thế nào cũng phải ở trong phòng tắm vừa chà rửa vừa xem phim.
Quả nhiên là có sự khác biệt, không có cách nào hiểu được.
Biên tập xong tin nhắn, Tiểu Ác Ma ấn nút gửi đi, người nhận — lão đại.
Lão đại là ai, tự nhiên không cần nói thì ai cũng biết là ai.
“Đều là một đám muộn tao.” Cảm khái một câu Tiểu Ác Ma liền nhận mệnh đứng dậy dọn dọn bàn.
Cái tên họ Đường kia, hiện tại ở bên ngoài khen ngợi như anh hùng thế giới vì nước tranh quang, mặt ngoài thoạt nhìn rất dễ ở chung, tính cách cũng ôn ôn nhu nhu, trên thực tế chính là một Ác Ma nha!
Mỗi ngày Đường Phong đều bắt hắn phải quét nhà, dọn rác, lau sàn, nếu ở nhà ăn cơm liền phụ trách nấu cơm, nếu không nấu cơm liền phụ trách gọi điện đặt cơm, đi siêu thị mua đồ…
Tóm lại tất cả những việc có thể làm đều ném cho hắn, bản thân giống như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-sao/2512962/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.