Thiếu Kiệt ở giữa cầu thang lối lên cởi lấy áo khoác của mình. Đưa cho Lâm Vũ. Bởi dáng người hao hao nhau. Giữa hỗn loạn hắn tin chắc rằng. Ngô Trực cũng không nhận diện được hắn hay Lâm Vũ. Cầm một cái bộ đàm lấy của người cảnh sát cơ động gần đó Thiếu Kiệt nói.
- Đợi ra hiệu hãy cho người mở vòi rồng. Không người giữ vòi lại chắc chắn nó sẽ quăn bọn này bị mất đội hình thôi. Chắc Hoàng Ngân sẽ bị thương đôi chút những có lẽ sẽ không sao.
Lâm Vũ lúc này cũng gật đầu Lý Bân cũng hiểu chuyện giả vờ như dìu hắn đi ra ngoài. Nhìn từ trên thấy người mặc áo của Thiếu Kiệt đã đi ra cách xa chiếc ô tô Ngô trực mới nói với một người gần đó.
- Mày đi trước! Xem coi bọn nó còn mai phục không!
Huỳnh Tý lúc này cũng gật đầu. Hắn mở cửa ra việc đầu tiên là nhìn về phía lối lên cầu thang. Từng bước từng bước nhìn xuống bên dưới. Đi hết cả nữa cầu thang hắn mới nói.
- An toàn anh ơi!
Ngô Trực, lúc này để mọi người đi trước còn hắn nắm cổ áo Hoàng Ngân từ phía sau. Súng chĩa thẳng vào đầu cô để cô đi trước mình. Từng người từng người đi xuống. Hùynh TÝ lúc này cũng xuống đến mặt đất. Thiếu Kiệt ở trong nhà vệ sinh phía nhà bếp cũng nép sát vào.
Ngô Trực lúc này đứng ở cầu thang. Đợi cho Huỳnh Tý báo cáo lại tình hình phía dưới nhà, quan sát không có gì xung quanh lúc này Huỳnh Tý mời gật đầu nhìn Ngô Trực đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-viet-tai-chinh/1178280/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.