Ông Tề Trung Hoa sống trong một thị trấn nhỏ xa xôi, bản đồ hướng dẫn từ trung tâm thành phố đến đó mất khoảng hai giờ, còn phải đi qua hầm và cao tốc. Hành trình xa, nếu như gặp phải kẹt xe, thời gian sẽ càng lâu, cho nên Cao Kình ra sức tính toán đi sớm về sớm. Hôm nay anh dậy rất sớm, nhìn thời gian cũng không lệch lắm mới nhắn tin cho Cố Tương.
"Hiện tại là bảy rưỡi, cô dậy chưa?"
Cố Tương: "Tôi đã rửa mặt xong rồi."
Cao Kình: "Vậy có thể đi ra ngoài chưa?"
Cố Tương: "Có thể."
Cao Kình: "Hiện tại tôi đi xuống thang máy, cô đợi ở cửa thang máy nhé."
Cố Tương: "Vâng."
Cố Tương cầm túi, chào hỏi bà Văn Phương Nghi, thay giày đi ra ngoài chờ ở cửa thang máy.
Cửa thang máy mở ra, cô bước một chân vào lại rụt lại. Hàng xóm trong thang máy hỏi cô: "Không vào sao?"
Cố Tương lắc đầu: "Không." Hàng xóm đóng cửa lại, thang máy rời đi.
Thang máy bên cạnh vẫn không nhúc nhích, đợi thang máy xuống tầng dưới cùng, đến tầng mười hai thì mới thấy hiện lên mũi tên đi xuống tầng trệt. Cố Tương bước về trước một bước, "đinh" thang máy mở ra. Trên tay Cao Kình cầm một túi nilon, nói: "Lúc tôi ra thì thang máy đang đi xuống, đen quá. Cô đợi có lâu không?"
"Cũng mới thôi." Cố Tương bước vào.
Cao Kình hỏi: "Đã ăn sáng chưa?"
Cố Tương đáp: "Ăn rồi."
Cao Kình chỉ vào túi: "Tôi mang theo sandwich và sữa đậu nành cho cô, nếu đói bụng thì có thể ăn."
"Vâng."
Cao Kình nhìn cô thêm một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sinh-menh-thu-bay/2135661/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.