Trát Cách Lỗ có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Rất đáng sợ.
Anh thanh của hắn không cao, nhưng mà, lúc hắn nói chuyện, tự nhiên hình thành một mạch tràng, âm thanh ổn định truyền vào tai bọn người Tề Nhạc.
Từ Đông nói:
- Đây là hồng trần, kỳ thật, chỉ có địa phương này là thú vị, cũng không tính âm u. Thế giới của chúng ta, thứ âm u có quá nhiều. Đại sư, có hứng thú đi xuống dưới khiêu vũ hay không?
Trát Cách Lỗ liếc mắt nhìn mọi người vặn vẹo điên cuồng bên dưới, vội vàng lắc đầu, nói:
- Cũng được a, tôi không biết những thứ này, tôi ở đây nhìn qua. Các người đi xuống chơi đi.
Từ Đông mỉm cười nói:
- Nơi này tôi đã tới mấy lần, cảm giác không tệ, tố chất con gái nơi này cũng không kém, hơn nữa đại đa số đều là giai tầng tri thức, hơn nữa, trong đó chỉ có một nửa là đồng tính thật, mà những người khác là trà trộn vào cho kích thích thôi. Hiện tại áp lực xã hội quá lớn, đến loại địa phương này để phát tiết, kỳ thật cũng không có gì. Lão đại, anh và Tiểu Ất xuống chơi đi, nếu như đi săn, nhớ rõ những chú ý, tôi ở chỗ này với đại sư.
Đi săn theo lời của hắn, kỳ thật chính là đi cua những cô gái xinh đẹp bên dưới. Tề Nhạc cùng Tiểu Ất nghe hiểu, hai người đã sớm có chút không chờ được, cho dù Từ Đông không nói, bọn họ cũng chuẩn bị đi xuống dưới.
Tề Nhạc cười nói:
- Tôi không đi săn, nhiều chỉ đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sinh-tieu-thu-ho-than/1687400/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.