Đôi mắt xám của người đàn ông tuấn tú sáng lên lấp lánh.
Thật dịu dàng, gã nhìn chăm chú vào khuôn mặt mang những vết sẹo mờ của người đàn ông Gryffindor ở đối diện.
"Thật ra mình đã nghĩ lâu lắm rồi, Mơ Mộng Ngớ Ngẩn à.
Mình từng không hiểu cảm giác sợ mất đi cậu có ý nghĩa là gì.
Nhưng bây giờ mình rất rõ, mình quả thật muốn có một gia đình, một gia đình được xây nên bởi cậu và mình."
Gã hít một hơi thật sâu, chuẩn bị nói ra lời mình đã muốn thổ lộ từ lâu.
"Mình yêu..."
Ngón tay Lupin nhanh chóng đặt lên môi Sirius.
Trong mắt của người đàn ông hiền hòa ấy có rất nhiều sự căng thẳng và bất an, còn có chút mừng rỡ và thương cảm mơ hồ, chẳng dễ để nhận ra.
"Đừng nói ra, Chân Nhồi Bông, xin cậu." Người đàn ông tóc nâu sợ bị Sirius nhìn thấu cảm xúc mà mình đang che giấu, bèn cụp mắt nhìn chằm chằm xuống mặt đất.
"Đương nhiên mình sẽ ở bên cậu, dùng thân phận Mơ Mộng Ngớ Ngẩn..."
Lời nói của anh khựng lại bởi cơn run rẩy thình lình truyền từ đầu ngón tay đến tận trái tim.
Lupin bối rối ngẩng đầu lên, ngạc nhiên khi thấy Sirius thế mà lại đang khóc.
Vẻ mặt của người đàn ông ấy xen lẫn giữa vui sướng và buồn đau, nước mắt lăn dài trên má, rơi xuống thảm trải sàn rồi vỡ tan khiến Lupin luống cuống.
"Sirius?" Tiếng gọi khe khẽ của Lupin bị một vòng ôm ấm áp bao phủ.
Gã ôm quá chặt, quả thật khiến Lupin có ảo giác như mình sắp nghẹt thở.
Trái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/snarry-fanfic-hy-vong-giua-nhung-ke-tay/2145662/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.