"Kẻ không nhìn rõ được chính mình, thật sự đáng thương..."
———
Chạng vạng.
Tiếng gõ cửa vang lên dưới hầm, âm thanh hệt như đang dùng những chiếc móng tay sắc nhọn cào vào cánh cửa.
Ngay sau đó cửa thình lình bị mở ra từ bên trong, để lộ ra khuôn mặt không mang cảm xúc gì của Snape.
Umbridge ưỡn ngực, dẫu rằng khi đứng trước một Snape cao gầy thì mụ quả thực giống như một học sinh năm thứ ba dậy thì quá độ.
"Giáo sư Snape, tôi cần nói chuyện với thầy."
Đôi mắt đen trước nay luôn hàm chứa vẻ trào phúng của Snape quan sát Umbridge màu hồng phấn từ đầu đến chân, rồi giọng nói mềm mỏng vang lên khẽ khàng, quanh quẩn trong không gian.
"Giáo sư Umbridge này, tôi không cho rằng giữa Phòng chống Nghệ thuật hắc ám và Độc dược có chủ đề nan giải nào chung cả."
"Là về Harry Potter!" Umbridge thấy Snape định sập cửa lại thì không còn giữ được giọng điệu bé gái làm bộ làm tịch kia nữa, tiếng mụ cất cao và run rẩy: "Potter cần tới chỗ tôi chịu cấm túc! Thầy không có quyền giữ cậu ta! Cậu ta đã tỏ ra cực kỳ bất kính trong lớp học của tôi!"
"Tôi không có quyền?" Snape dừng động tác đóng cửa lại.
Đôi mắt hắn nheo lại đầy vẻ nguy hiểm, điều này tạo cho hắn một khí thế áp bức khiến người ta kinh sợ cực độ.
"Để tôi ngẫm xem, để tôi ngẫm xem nào.
Tôi đã dạy Potter bốn năm, mà Harry Potter danh tiếng lẫy lừng vẫn không dành cho tôi chút tôn trọng nào trong tiết Độc dược đầu tiên của năm thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/snarry-fanfic-hy-vong-giua-nhung-ke-tay/2145775/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.