"Thưa ngài, đến rồi, 45 lucoin.""Ừm.
.
.
Hả?”"45 lucoin.""Được rồi."Karen tất nhiên không có khả năng mang theo kho bạc nhỏ của mình, nhưng bình thường trong túi quần áo vẫn sẽ mang theo vài trăm lucoin.Đưa qua một đồng xu lucoin mệnh giá 50,Tài xế thu lại, mỉm cười nói:"Cảm ơn ngài hào phóng.""A?"Karen chỉ có thể gật đầu, chấp nhận sự thật rằng "5 lucoin" của mình đã biến thành tiền boa không thể tìm thấy trở lại.Ra khỏi xe.Chiếc taxi đã rời đi.Phí taxi cũng thật là mắc.50 lucoin, đủ cho một gia đình bốn người chi phí sinh hoạt một ngày, hơn nữa còn là loại một ngày ba bữa phối hợp dinh dưỡng đầy đủ;Từ vũ trường Crown đến phố Mink, không phải là xa.Giờ khắc này, Karen tìm lại được cảm giác khi đi học đại học lúc trước, nhìn chằm chằm vào con số màu đỏ trên đồng hồ đếm từ giá khởi điểm từng bước nhảy lên.Ven đường trước cổng nhà Inmerais cũng không có xe tang đậu ở đó, chứng minh nhóm người của chú còn chưa trở về."Ai.
.
."Nhìn tòa kiến trúc trước mắt được gọi là "nhà" này, trong lòng Karen lại cảm thấy phức tạp không ít."Cảnh sát, báo cáo, ngoài ý muốn, không phải dị ma.
.
."Từ khóa trong lời nói của người phụ nữ mặc váy xám không ngừng vang lên trong tâm trí của Karen.Vũ trường vừa mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có hai người tới, có thể nhận được thông báo của cảnh sát, điều này có nghĩa thân phận của bọn họ không tầm thường, cuối cùng, lại liên quan đến "dị ma".Thế giới này, thoạt nhìn rất bình thường;Ít nhất, từ trong báo chí và sách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1091501/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.