"Ngươi không hỏi ta tại sao lại làm như vậy sao?""Lười hỏi."Karen đứng dậy và hắn ta đã sẵn sàng để gặp Dis.Pall sử dụng móng vuốt của mình để nắm lấy quần của mình:"Còn có một câu, nói xong ngươi lại đi gặp Dis.""Được, ngươi nói xem.""Ta rất yêu gia tộc ta, tuy rằng người của gia tộc ta hiện tại hẳn là đều không biết, nhưng bọn họ là hậu duệ của các huynh đệ tỷ muội năm đó của ta, cho nên ở trên người bọn họ, lưu lại biểu tượng ký hiệu tinh thần của ta đối với gia đình này, ngươi hiểu không?""Ta hiểu.""Cho nên, Karen, chờ sau khi ngươi đi tới Wien, ngươi có thể giống như khi ngươi đối đãi với người nhà Inmerce, đối đãi với gia đình ta sao?"Karen lắc đầu.Pall bung vuốt mèo.Karen cười nói: "Điều kiện tiên quyết là họ có thể đối xử với ta như người trong gia đình, giống như những người trong gia đình này."Nói xong,Karen đi đến cửa thư phòng và gõ cửa."Vào đi.".
.
.
.
.
.
.
.
."Tiến triển như thế nào?" Dis nhìn đứa cháu trai đang ngồi trước mặt mình."Mới chính thức hẹn hò ngày đầu tiên." Karen nhắc nhở ông nội của mình.Dis rất bình tĩnh nói: "Chuyện yêu đương, có đôi khi một khắc là có thể xác định kết quả.”Karen cảm thấy ông nội nói rất có đạo lý, dưới tình huống bình thường, yêu đương giống như là con rùa nhìn đậu xanh, nhìn vừa mắt liền bắt đầu.Về phần cái loại tiết mục khổ tình truy đuổi này, hỏi han ân cần, qua lại giày vò cùng khổ hầu, thường thường chỉ là đơn phương tự mình cảm động.Cuối cùng cho dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1091888/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.