Lông vàng đối mặt với chủ nhân ngày xưa của mình, nó có chút sợ hãi rụt rè, bởi vì nó có thể ngửi được, vị trước mắt này cùng chủ nhân trước kia của mình, có mùi hương hoàn toàn không giống nhau, thậm chí làm cho nó cảm thấy sợ hãi.Tuy nhiên, khi bàn tay của ông Hoffen đặt trên cổ của nó và bắt đầu vuốt v e, cảm giác quen thuộc đó đã trở lại một lần nữa;Lông vàng chậm rãi dựa đầu mình vào Hoffen, lộ ra thần sắc hưởng thụ cùng thân mật."Ngoan lắm." Ông Hoffen nói.Sau khi phong ấn Tà Thần vào trong cơ thể con chó lông vàng này, cũng không có nghĩa là lông vàng này sẽ bị gi3t chết.Bởi vì đây là phong ấn, không chỉ là để cho Tà Thần tạm thời bị đặt ở trong cơ thể của lông vàng, nếu không Tà Thần tùy thời có thể đi ra ngoài, vậy còn có ý nghĩa gì nữa?Đó là một cách để trấn giữ linh hồn.Ví dụ, tương đương với việc đeo một cái cặp sách nhỏ trên người con lông vàng này vậy, trong cặp sách nhỏ có chứa Tà Thần, khi cần dùng, liền đem lông vàng hô đến theo, mở cái túi này ra, lấy ra đồ bên trong, chẳng qua ba lô này cơ hồ không có khả năng từ trên người lông vàng rơi xuống.Đương nhiên, bản thân lông vàng cũng sẽ tồn tại một số rủi ro nhất định, nhưng, trên đời này có chuyện gì mà tuyệt đối không có rủi ro cơ chứ?Ngoài ra, bản thân lông vàng cũng sẽ được hưởng lợi, đầu tiên, nó có thể sống lâu hơn, thậm chí lâu hơn nhiều so với những người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1092049/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.