"Lại là lời nguyền của gia tộc kia?"
"Bà nội ta cũng không cảm thấy đó là lời nguyền rủa, ta biết, trong nội tâm của
bà ấy vẫn luôn không buông bỏ được người đàn ông đã hạ lời nguyền lên gia
tộc của bà ấy, có lẽ ta nên xưng hô người đó là "Ông", bởi vì tuổi của ông ta
cũng không nhỏ."
"Có lẽ có thể thay một cách suy nghĩ khác, tìm cách phá vỡ lời nguyền rủa này."
Philomena lắc đầu, nói: "Tìm không thấy ông ta, ông ta và dòng họ của mình,
giống như là đã biến mất trên cõi đời này vậy."
"Chờ sau này đi, khi địa vị và cấp độ của chúng ta lại cao hơn một chút, nói
không chừng có thể tra ra được thông tin mà trước đây không tiếp xúc được."
"Không còn kịp rồi, ta có thể cảm nhận được cách mà bà nội ta nhìn ta đã thay
đổi, bà ấy muốn trở lại tuổi trẻ, bà ấy đã có chút không nhịn được nữa, hoặc là
về sau có một ngày, lúc ta trở về đơn vị, ta đã không còn là bản thân ta, mà là bà
nội của ta. Đương nhiên, bà ấy sẽ để cho đội trưởng ngài nhìn không ra sự thay
đổi này. Dù sao, bà nội ta cũng sẽ chỉ mạnh mẽ hơn ta, đối với tiểu đội mà nói,
ta đến cùng là ta, hay là là bà nội ta, thật ra cũng không có gì khác biệt, không
phải sao?"
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, không sai.”
Philomena: "…”
Đúng lúc này, Pall bỗng nhiên hô lên: "Dưới mặt biển có người, meo!!!"
"Gâu gâu gâu!" Kevin cũng sủa lên.
Gần như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1095763/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.