"A, chó phế, vết thương trên người của người đều ổn rồi à, vậy mà có thể khôi
phục nhanh đến như vậy."
Pall kiểm tra cơ thể của Giragon, phát hiện vết thương mà mình tạo ra hôm qua
đã khôi phục hết, hoàn toàn không nhìn thấy được vết tích gì còn lại.
Điều này thật ra chính là sự chênh lệch thực lực trong thực tế giữa hai bên, Pall
và Kevin sau khi trải qua trận chiến tối hôm qua, trực tiếp ngủ mê không tỉnh;
mà vị này, cùng lắm chỉ cần phát ra một làn sóng ý thức mà thôi.
Ba cái đầu của Giragon ủi ủi Pall, Kevin thấy thế, lập tức bước lên trước, trong
cổ họng đưa ra tiếng gầm gừ cảnh cáo, ra hiệu nó phải chú ý có phép tắc!
"Nhưng mà ngươi cũng không thể tới đây mỗi ngày như này, ta cần nghỉ ngơi, a
không, ta cần phải tỉnh lại.
Ngươi có biết mỗi lần xuất hiện ở trong nơi này với ngươi mệt mỏi ra sao
không, mệt đến nỗi hoàn toàn mê man không tỉnh, mà việc dựa vào thuốc để
duy trì sự sống thì rất dễ dàng xuất hiện các tác dụng phụ, ví như... Mập ra."
Ba cái mặt chó của Giragon đều lộ ra vẻ nghi ngờ, tất nhiên là nó không hiểu từ
"Mê man" của Pall có ý gì.
"Ngươi có bản thể không? Chó phế."
"Rống."
"A, ngươi có à, ở dưới ngọn núi lửa trên hòn đảo kia? Vậy thì bản thể của ngươi
lớn cỡ nào vậy?"
Giragon lộ ra vẻ suy tư, tất nhiên vấn đề này khá khó với nó, nó chỉ có thể há to
cả ba cái miệng ra đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1095966/chuong-1550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.