Neo còn đang nhớ lại cảm giác lúc đâm kiếm xuyên tim của bộ trưởng ban nãy,
loại cảm giác này, tựa như là ngồi ở trên ban công vào lúc buổi tối chạng vạng
cuối mùa thu, dùng thìa múc một miếng kem bơ từ trong ly rồi đưa vào trong
miệng;
Ngay sau đó, là cơ thể vừa lúc run rẩy và não bộ hơi đau đớn mê muội, dệt nên
những nốt nhạc có thể để linh hồn nhảy múa.
Hắn cực kỳ thích loại cảm giác này, mặc dù không phải quá cay độc nhưng vẫn
rất đã ghiền như cũ.
Dù gì hắn vừa giết Bộ trưởng của Đòn Roi Kỷ Luật, mà nguyên liệu nấu ăn vốn
cũng không cần phương thức nấu nướng phức tạp thì đã có thể tạo ra món ăn
ngon.
Một màn này, vừa lúc bị ba người ngồi trên xe limousine chạy đến thấy được.
Cũng không cần nhìn kỹ, dù cái người kia mang theo mặt nạ, Karen đã nhận ra
ngay được cái người kia là ai
Lúc trước Karen vốn không tin vào cái câu nói "Cho dù cháy thành tro, ta vẫn
nhận ra ngươi", nhưng bây giờ anh cảm thấy, cho dù Neo có bị đốt thành tro, lúc
mình đi gom tro cốt của hắn thì kiểu gì xương hông của Neo cũng sẽ kêu "Cạc
cạc cạc".
Vết thương của một nhát kiếm kia, trực tiếp xuyên thủng phía sau xe tạo ra một
đường rãnh hòa tan cả mặt đường phía dưới, đây rốt cuộc là đang làm gì thì
cũng rất rõ ràng.
"Philomena, để lại một nửa miếng bánh mì và cái ly cô đã dùng ở bên cạnh chỗ
ngồi của cô
Mặt khác,
Bây giờ chủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1096274/chuong-1657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.