Chủ giáo Bern nhìn chằm chằm Karen một hồi lâu, sau đó, gật nhẹ đầu.
Mình từng bước từng bước đào hố cho người trẻ tuổi này, người trẻ tuổi này lại
dùng cách thẳng thắn để lấp hố mình đào từng bước một.
Còn về phần lời chất vấn toàn trường mà hắn ta vừa nói khi nãy, thật sự chỉ đơn
giản là biểu đạt cảm xúc thôi sao?
Bern không tin.
Nhưng ông ta cũng tán thành với loại phương thức dung nhập sự thẳng thắn của
bản thân vào để ứng đối với tiết tấu.
Bern nhớ rõ con trai Derius của mình từng nói qua, cái tên nhân viên bảo an tên
là Karen này rất thú vị, bây giờ xem ra, thật sự là lúc trước khi mình từng tiếp
xúc nhưng lại không để ý.
Có điều, trận đấu này, vừa mới bắt đầu.
Mọi người, đang tiếp tục "Chém giết" lẫn nhau trên lập trường của mình.
Chủ giáo Bern nghiêng người, nói: "Đội trưởng Karen, phải chăng ta có thể
hoài nghi rằng sự miêu tả của ngươi về việc “chưa chín muồi” kia, là một cái cớ
để bản thân né tránh chứ?"
Karen nhẹ gật đầu, hồi đáp: "Không cần phải hoài nghi, đó là đang lấy cớ để né
tránh."
"Vậy phải chăng ta cũng có thể bởi vậy mà hoài nghi rằng ngươi không đủ sự
trung thành đối với giáo nghĩa của Trật Tự?"
Gaspol mở miệng nói: "Luật sư bào chữa của bị cáo, câu hỏi được đặt đã vượt
qua giới hạn hợp lý."
"Rất xin lỗi, Thẩm phán trưởng."
Karen lại hành lễ với Gaspol nói: "Ta nguyện ý trả lời, thẩm phán trưởng."
Gaspol không nói gì thêm nữa.
Karen thì nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1096344/chuong-1680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.