"Ừm, em biết anh sẽ nói, anh không cần em giúp anh chuyện gì, em cũng rõ
ràng anh muốn biểu đạt ý nghĩ chứ không phải đang hạ thấp em, anh mãi mãi
cũng là như thế này, rất cẩn thận mà che chở cho cảm nhận của em.
Cuộc sống có đôi khi là một gánh nặng, đối với rất nhiều vợ chồng, rất nhiều
gia đình mà nói, đương nhiên, trong gánh nặng này còn có sự ngọt ngào không
thể thay thế.
Em tin tưởng nếu như em về Nhà Tang Lễ cùng với anh, em sẽ sống rất vui vẻ,
nhưng em cảm thấy, có lẽ đó cũng không phải là lựa chọn thích hợp nhất với
chúng ta vào lúc này.
Anh sẽ rất bận bịu, anh sẽ rất mệt mỏi, công việc của anh rất dễ dàng để cho thể
xác và tinh thần của anh uể oải."
"Anh sẽ san sẻ thời gian của mình cho em."
"Không, anh hiểu lầm ý của em, em muốn nói rằng hai chúng ta cũng không cần
chấp nhất trên phương diện khoảng cách, nếu như anh cảm thấy mệt mỏi muốn
nghỉ ngơi, thì về trang viên được chứ, em sẽ ở nơi này mà chờ anh."
Karen không nghĩ tới mình sẽ bị từ chối, điều này khiến anh cảm thấy có đôi
chút luống cuống.
Sự luống cuống này không phải cảm thấy lạc lõng, càng không có gì xấu hổ,
phần lớn là một loại cảm giác nghi hoặc.
Cách nhìn của Karen đối với hôn nhân vẫn luôn thiên hướng bảo thủ, cũng
không phải chỉ đơn thuần là nam chủ ngoại nữ chủ nội, mà là trong sự nhận biết
của anh, người chồng hẳn là một bên cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1096716/chuong-1805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.