"Đại chủ giáo, để ta đưa ngài trở về đi."
Đối với việc cháu mình sử dụng xưng hô này với mình trong tình huống bây
giờ, Waffron cảm thấy rất hài lòng.
Phải biết rằng đứa cháu trai này của mình lúc trước khi làm việc trong cao ốc
giáo vụ, thường xuyên sẽ lẫn lộn và mơ hồ khi xưng hô với mình, mặc dù mình
đã nhắc nhở rất nhiều lần, nhưng nó luôn cảm thấy là đang nói đùa, không thật
sự để vào trong lòng.
Waffron từng nói với Karen, đứa cháu trai này của mình trên các phương diện
khác đều không tệ, khuyết điểm lớn nhất, có lẽ là hoàn cảnh sinh hoạt từ nhỏ
đến lớn quá mức hậu đãi nên sống quá thoải mái dễ chịu, để cho tính cách của
nó có chút yếu mềm.
Mặc dù bước đầu tiên của hắn nhất định có thể cao hơn rất nhiều so với tín đồ
phổ thông, nhưng đối mặt với những thiên tài thật sự đi ra từ trong những người
bình thường, vậy thì thật sự có chút không đáng để chú ý đến.
Nhưng mà hiện tại rõ ràng có thể cảm giác được, đứa cháu trai này của mình lập
tức trưởng thành, nhưng cái giá phải trả cho sự trưởng thành này, thật sự là quá
đắt đỏ và nặng nề.
"Không quay về."
"Không quay về? Ngài đang muốn trở về cao ốc giáo vụ sao? Ta cảm thấy ngài
cần yêu quý cơ thể của mình một chút."
"Cơ thể của ta bây giờ còn cần thiết phải yêu quý sao?"
Leon đang chuẩn bị phản bác, lại bị Waffron ngắt lời:
"Được thôi, yêu quý, yêu quý, ta có chút đói bụng, ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1097185/chuong-1962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.