Karen trở về căn phòng trong ký túc xá, mở mắt ra, trông thấy bốn người trẻ
tuổi, đang nhìn mình với vẻ mặt chờ mong.
Giống như là bốn đưa con trai, trông thấy cha mình đi làm về, mong chờ được
nhìn thấy món quà vặt được bỏ trong cái giỏ mà cha chúng mua về.
Ukonga hỏi: "Người cha yêu quý của ta, ngài cuối cùng có thành công không?"
Karen nhẹ gật đầu, trả lời: "Thành công, đã bỏ tọa độ vào."
Ngay sau đó, Karen đi ra khỏi trận pháp cảm ứng, ngồi xuống chiếc ghế trước
bàn đọc sách, suy nghĩ của anh bây giờ có chút phức tạp, muốn sắp xếp một
chút cho tốt.
"Mệt mỏi à?" Giáo Hoàng Điên đi đến trước mặt Karen lo lắng mà hỏi thăm,
"Ngươi cũng vất vả rồi."
Karen lắc đầu, ra hiệu mình không sao.
"Ngươi giống như không chỉ mệt mỏi mà còn có tâm sự? "
"Không, không có, Philias, ngươi không cần lo lắng.”
"Có đôi khi không cần thiết phải ra vẻ kiên cường, có một số việc có thể chôn ở
đáy lòng, có một số việc, thì có thể nói ra."
"Philias?"
"Ừm, ngươi nói đi."
"Các ngươi cũng không thấy tò mò về thân phận của ta hay sao? "
"Tại sao phải tò mò? Ngươi là học sinh cũng được, là giáo viên cũng được, là
những người khác cũng chẳng sao, tại sao phải tò mò đây? Phải biết rằng, ở đây
còn có ta, ta là tín đồ Ánh Sáng, ở trong tình cảnh này, chúng ta cũng có thể làm
bạn bè, chớ nói chi là ngươi, huống hồ, ngươi vẫn còn là một tín đồ Trật Tự."
"Là như vậy sao …
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1098630/chuong-2437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.