Khi sóng xung kích dữ dội vừa lan đến nơi này, cửa sổ trước mặt Karen rạn nứt
từng mảng lớn.
Phải biết rằng công trình kiến trúc này nằm ở trong khu vực Giáo Đình của
Luân Hồi, có trang bị trận pháp phòng ngự, dù thiếu tu sửa lâu năm cũng không
đến nỗi như vậy, lúc này Lango đề nghị:
“Ngài Karen, vì lý do an toàn, ta sẽ sắp xếp cho ngài lui về khu vực an toàn.”
“Không cần, tầm mắt ở nơi này rất tốt.”
Ánh mắt Karen ngưng lại, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, cửa sổ thuỷ tinh vốn đã
rạn nứt bây giờ vỡ ra, gió đêm tươi mát tràn vào, thổi tắt cái nóng nảy lửa, cực
kỳ thoải mái dễ chịu.
Ở trên Cánh Cổng Luân Hồi phía xa thì có một vầng trăng sáng mọc lên.
Vị trí địa lý của Luân Hồi Cốc đặc biệt, phía bên ngoài là Biển Chết, hòn đảo
phía trên thì được bao phủ bởi màn sương dày đặc, cho nên đây có lẽ là lần đầu
tiên mà những sinh linh ở nơi này nhìn thấy được ánh trăng.
Lango thấy thế, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Trong lòng của hắn kháng cự việc Thần Luân Hồi, nhưng cũng không có nghĩa
là hắn có thể tiếp nhận cái sự thật hoang đường là Nữ Thần Mặt Trăng đi ra từ
trong Cánh Cổng Luân Hồi đang xảy ra trước mắt.
Karen thì cảm nhận được một sự hợp tình hợp lý ngoài ý muốn.
“Ngài Karen, ta xin cáo lui trước!”
Lango lo lắng rời đi, hắn vốn đến để gặp mặt, cũng không phụ trách việc bảo vệ
cho khách quý ở đây cho nên ra vào rất là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1100580/chuong-3104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.