Tạ Thanh Trình ăn với Hạ Dư xong, Hạ Dư vẫn không nỡ để Tạ Thanh Trình rời đi.
Ngẫm nghĩ, lại quấn lấy anh: "Anh Tạ, anh đã ở cạnh em lâu như thế rồi, đến quán bar chơi cùng em một lúc đi.
Dù sao hôm nay cũng là cuối tuần, không cần làm việc cũng không cần học hành..."
Tạ Thanh Trình: "Muộn lắm rồi, tôi quay về còn có sách phải đọc."
Hạ Dư: "Cuối tuần còn đọc sách, người không bằng heo luôn á."
"...!Cậu còn mắng."
Hạ Dư: "Khụ...!Anh ở bên em thêm một lát đi mà?"
"Không được."
"Hôm nay là sinh nhật hai mươi tuổi của em——"
"Tối qua tôi đã ở bên cạnh cậu xong rồi đấy."
Hạ Dư trái lo phải nghĩ, bỗng dưng nhớ tới một việc.
"Thế anh vẫn nhớ lúc trước anh cá cược với em chứ?"
Tạ Thanh Trình nhíu mày: "Gì cơ?"
"Thì là lần em giúp anh làm ppt đó, không phải anh bảo muốn em khuyên nhủ mấy học sinh trốn tiết của anh à, nếu em khuyên được nhiều người quay lại hơn anh, thì coi như anh thua, mà anh thua rồi thì phải đáp ứng yêu cầu của em..."
Tạ Thanh Trình không nhớ rõ, nhưng nghe cậu nói, hình như đúng là có chuyện thế thật.
"Tôi chưa đáp ứng yêu cầu khác của cậu à?"
"Không có, vẫn nợ hoài đó."
Tạ Thanh Trình nhíu mày: "Thật hả?"
"Thật mà, anh là người lớn thì anh nói phải giữ lời đi nha." Hạ Dư nắm thóp được việc Tạ Thanh Trình để ý nhất, "Đàn ông lớn rồi không được quỵt nợ đâu đó."
Tạ Thanh Trình: "...!Yêu cầu của cậu là tôi đến quán bar cùng với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-benh-an/2301797/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.