Tháng Hai.
Trời đầy mây, chưa đến sáu giờ đã tối, không khí đầy hơi ẩm. Một trận gió ngắn thổi vào tóc tôi, hất tung mái tóc đen cắt ngắn và thổi toang chiếc áo khoác dài mùa đông màu đen. Trời quá lạnh để ăn mặc như thế này đi dự sinh nhật Jen, tôi tự nhủ lúc lùa tay gỡ tóc và kéo chặt áo.
Thứ tôi đang mặc trên người đây tương đương 24 ca-ra vàng. Nhằm mục đích không làm mọi người mất hứng khi đến ăn một bữa tối đắt tiền, tôi đã đi mua một cái váy mới. Nó nổi bật hẳn lên, lung linh sắc đỏ và hồng giữa đám đồ màu đen, xanh và xám trong cửa hàng. Tôi mang luôn đồ vào thử rồi mới lật giá lên xem. Và dù tim tôi có lạc mất một nhịp, tôi vẫn phải mua. Cái váy cứ như được thửa riêng cho tôi vậy: nó làm nổi bật vòng một, thít lại ở vòng hai, ôm lấy vòng ba, và nhẹ nhàng xòe ra ở mắt cá. Vừa khít người. Tôi phải có được nó. Lúc ra đến quầy tính tiền là tôi đã gần như hồn xiêu phách tán, và tay tôi đã run lên lúc ký tên phía dưới số tiền ba-chữ-số - có ba chữ số trước chấm thập phân. (Tiêu xài như vậy hoàn toàn trái ngược với bản tính của tôi. Lương tuy kiếm được cũng khá, nhưng từ trong thâm tâm, tôi vẫn là một đứa chuyên lùng hàng giảm giá - khu giảm giá luôn là địa điểm đầu tiên tôi tìm đến trong một cửa hàng).
Tôi cũng đã trưng dụng lại đôi giày gót nhọn màu đỏ có quai dích dắc lên tận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-co-la-chay-tron/1776953/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.