“Tôi sẽ giúp cậu ôn tập sau giờ học cho tới ngày thi.” Mấy ngày sau, Nhạc San lại chủ động nói chuyện với Lâm Hử một lần nữa. Giọng cô lạnh nhạt, không mang theo chút cảm xúc nào, mặt cũng cắm thẳng vào sách giáo khoa, nhưng ánh mắt mơ màng không che giấu nổi tâm tư thiếu nữ.
Khi phát hiện trong đôi mắt trong veo của Lâm Hử không có chút cảm xúc dư thừa nào, cô cũng từng mất mát và xấu hổ. Nhưng sau cùng, những cảm giác đó vẫn bị thứ xúc cảm âm ỉ trong lòng đập nát. Có lẽ đây chính là thầm thương trộm nhớ mà mọi người vẫn hay nhắc tới.
Nhạc San quan sát Lâm Hử nhiều ngày, biết cậu luôn cố gắng học hành từ sáng sớm đến chiều muộn. Cô cũng hỏi thăm thành tích trước đây của cậu, biết cậu là học sinh yếu kém trong lớp Quốc tế, giờ có nỗ lực thế nào cũng khó mà theo kịp.
Nhưng yêu thích một người sẽ muốn hy sinh cho người đó, đây là phẩm chất tốt đẹp thường thấy ở mỗi con người. Thế nên cô không hề ngần ngại, muốn bớt thời gian ngoài giờ học của mình để giúp đỡ đối phương.
Hồi ức thanh xuân này, về sau nghĩ lại cô sẽ không bao giờ hối hận.
Lâm Hử thoáng dừng động tác viết chữ, biết cô bạn cùng bàn đang nói chuyện với mình. Dù hơi chậm chạp trên phương diện cảm xúc, song cậu cũng không ngốc, có thể cảm nhận sự chú ý cô gái bên cạnh dành cho mình.
Đời trước, lúc còn đi học, cậu từng gặp không ít thiếu nữ thẹn thùng nói câu tỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-giao-tiep-lai-xuyen-thanh-top-can-ba-tren-internet/224692/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.