Chung phó tướng đứng trong sân, thấy một thiếu niên bị binh vệ mặc giáp mang đao áp giải đến, hắn chẳng chút căng thẳng, bước đi đường hoàng, vừa trông thấy Chung phó tướng liền giơ tay chào: “Chung phó tướng, lại gặp rồi.”
Trong bóng đêm, nụ cười lộ hàm răng trắng tinh nổi bật hẳn giữa bộ quân bào bẩn thỉu trên người.
Sẹo trên mặt Chung phó tướng khẽ giật, nghiến răng nói: “Ngươi tới làm gì?”
A Cửu đi đến trước mặt ông ta, nói: “Tất nhiên là đến gặp Sở tướng quân rồi.”
Chung phó tướng định nói thêm mấy câu, A Cửu đã cướp lời: “Chung phó tướng, có vài chuyện không tiện nói trước mặt người khác.”
Lời này là đang uy h**p sao? Ý nói nói ra sẽ làm hỏng thanh danh của tiểu thư? Chung phó tướng trừng mắt nhìn hắn, tiểu tử ngươi dám thử xem!
“Người đến rồi sao?” Thanh âm của Sở Lăng từ trong nhà vọng ra.
Chung phó tướng biết đây là nhắc nhở mình, hừ lạnh một tiếng, tránh đường: “Vào đi, tướng quân muốn gặp ngươi.”
A Cửu cười với Chung phó tướng, sải bước tiến vào.
Trong phòng đèn đuốc sáng rực, A Cửu như bước từ một thế giới sang một thế giới khác. Nơi này ấm áp, sáng sủa, còn người sáng nhất chính là nam nhân đang ngồi sau án thư.
Ông mặc một chiếc trường bào cũ đã bạc màu, vai rộng lưng thẳng, thân hình cao lớn.
Nghe thấy có người vào, ông ngẩng đầu lên, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa: “Ngươi chính là A Cửu?”
A Cửu gật đầu, nhìn rõ gương mặt của Sở Lăng, đối với chuyện vị vệ tướng quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-hau-hi-hanh/2860323/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.