Xe bus có mùi rất khó chịu, hương vị nồng nồng kia làm đầu tôi choáng váng quay cuồng, còn nữa, đường núi khó đi, xe bus phá lệ cố hết sức chạy, lắc lắc lắc lắc, tôi giống như đang ngồi trên đu quay ở trên xe lúc lên lúc xuống......
Bỗng nhiên, phía trước xuất hiện âm thanh tranh cãi ầm ĩ, tôi cố gắng trợn to mắt nhìn về phía trước, phát hiện phía trước có rất nhiều người vây chung quanh, có nam có nữ, có già có trẻ, tất cả vây làm thành một vòng chỉ trỏ nghị luận cái gì ở bên trong.
Bởi vì người đông, ngăn chặn quốc lộ, xe bus không thể đi về phía trước, vì thế liền phải ngừng lại.
Lái xe là một người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi, đầu đưa ra ngoài cửa sổ, đối với đám người kêu: "Làm cái gì, mau tránh ra, tôi còn phải lái xe."
Trong đám đông có người đáp lời nói: "Có người té xỉu, chúng tôi cũng không biết người này là ai."
Có người hôn mê, thân là bác sĩ Trình lập tức đứng lên, thanh âm lo lắng nói: "Nhanh lên nhanh lên, tôi là bác sĩ, tôi có thể hỗ trợ xem."
Bác sĩ Trình xuống xe, Vưu Hòa cũng đi theo vô giúp vui, tôi vốn choáng váng hồ hồ, nhìn Vưu Hòa đi xem náo nhiệt, tôi cũng đi theo một khối xuống xe.
Bác sĩ Trình tiến vào đám người, đám người như là biết ông lão này là bác sĩ, tự động tránh ra, tầm mắt nhìn xuống, phát hiện người nằm là một cô gái tướng mạo thanh tú đáng yêu, tôi trước mắt có chút choáng váng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-menh-da-dinh-deo-bam-theo-anh/876445/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.