Lúc bánh bao nhỏ Giang Ngôn Sơ gần hai tuổi, cô bé tập hợp tất cả ưu điểm tướng mạo của Lâm Linh và Giang Ngộ, đôi mắt đen vừa tròn vừa to, hai má phúng phính mập mạp, miệng nhỏ như hoa, trông đáng yêu như ngọc tuyết, nhỏ nhắn trắng trẻo không sợ người lạ, gặp ai cũng cười, gặp ai cũng đòi ôm.
Càng đừng nói tới ông bà nội yêu thương cô bé cỡ nào, lần nào bế về tổ trạch nhà họ Giang là mẹ chồng đều bế Tiểu Ngôn Sơ cười tủm tỉm không buông, bánh bao nhỏ gặp được bà nội thì múa tay múa chân, bi bô gọi: “Bà nội.”
Mẹ Giang cười tít mắt, liên tục nói: “Bé ngoan của bà nội đáng yêu quá đi.”
Bánh bao nhỏ cũng cười khanh khách theo bà nội khiến cho ba Giang đứng cạnh hâm mộ không thôi.
Lúc bánh bao nhỏ được sinh ra, Lâm Linh cũng thích lắm, trước khi một tuổi đều là do Lâm Linh trông, sau một tuổi thì Lâm Linh xuất hiện lại sau khi sinh, bắt đầu đóng phim, lúc vào tổ thì bận rộn nên đưa Ngôn Sơ tới tổ trạch cho ba mẹ chồng trông.
Đương nhiên mẹ chồng rất tình nguyện, ai cũng biết mẹ chồng thích con nít cỡ nào, lúc nhận Ngôn Sơ còn cực kỳ vui vẻ, nói thẳng Lâm Linh cứ đi làm việc đi, làm việc bao lâu cũng không sao, bà ấy chắc chắn sẽ nuôi Tiểu Ngôn Sơ trắng mũm mĩm.
So với bà ấy thì ba Giang cũng không thích trẻ con lắm, lúc đưa Ngôn Sơ tới tổ trạch cho mẹ chồng nuôi, ba Giang có vài lời phê bình kín đáo nhưng bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-bach-lien-hoa-lua-nguoi/91293/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.