Lúc này cũng đã khoảng mười hai giờ, Lục Tuấn Trì thấy mình đã hỏi đủ liền kết thúc cuộc trò chuyện này, “Cô Lịch, cảm ơn sự hợp tác của cô, những thông tin cô cung cất rất có ích, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức bắt được toán cướp này. Nếu cô nhớ được thêm thông tin gì, hoặc có yêu cầu gì có thể gọi cho tôi.”
Lục Tuấn Trì và Tô Hồi ra khỏi cửa hàng hoa, Lục Tuấn Trì hỏi Tô Hồi: “Vừa rồi vì sao anh không nói gì thế?”
Tô Hồi ho khan vài tiếng, nói: “Anh hỏi cũng khá ổn rồi, tôi không có gì cần chen vào hết.”
Vừa rồi mùi hoa trong cửa hàng nồng quá, khiến hô hấp của anh không được thoải mái, dường như những vết thương cũ kia đang có chiều hướng tái phát, mỗi lần hít thở, từ ngực đến cổ họng đều như có những mảnh vỡ thủy tinh lẫn trong cơ thể.
Anh không muốn khiến Lục Tuấn Trì lo lắng, bèn dừng một lát, nói: “Hơn nữa tôi cảm giác chuyện này có gì đó ẩn bên trong, không nỡ cắt ngang.”
Dù sao cho đến cùng họ vẫn đạt được rất nhiều thông tin có ích, họ cũng biết thêm về cách thức gây án của hung thủ.
Lục Tuấn Trì gọi về tổ trọng án, bảo các tổ viên tiếp tục tìm chồng cũ Lịch Nhã Văn lấy lời khai, sau đó bảo Khúc Minh đối chiếu đặc điểm của đối tượng tình nghi với danh sách những người sống sót sau hỏa hoạn mấy năm gần đây trong nước.
Khúc Minh nhận lệnh ngay lập tức.
Ngắt điện thoại, Lục Tuấn Trì nói với Tô Hồi: “Trưa nay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-hinh-su/457308/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.