Sớm hôm sau, cuối cùng cơn mưa kia cũng tạnh, nền trời biến thành màu xanh nhạt tĩnh mịch, vô cùng đẹp đẽ.
Tối qua, An Úc Từ và Phương Giai Duyệt nói chuyện tới rất khuya, lúc này, Phương Giai Duyệt còn đang ngủ.
An Úc Từ ngồi cạnh cửa sổ, anh ta cúi đầu, đọc thông tin trên giấy, trên đó là thông tin cụ thể về Trương Phú Dân mà Phương Giai Duyệt cung cấp cho anh ta: Bao gồm sở thích của Trương Phú Dân, thói quen sinh hoạt hàng ngày, địa điểm làm việc của ông ta, thậm chí cả tình trạng sức khỏe của ông ta.
An Úc Từ cẩn thận đọc lại tờ giấy hai lần, chắc chắn rằng mình đã nhớ tất cả.
Anh ta lấy một chiếc bật lửa ra, đốt trụi tờ giấy kia.
Sau đó, anh ta cầm điện thoại sơ cua lên, trên đó có mười mấy thông báo tin nhắn chưa trả lời, anh ta bình tĩnh đọc từng chiếc một.
“Em nhận được điện thoại của cảnh sát…”
“Hình như cảnh sát điều tra đến em rồi, bây giờ em phải làm sao?”
Cảnh sát hành động nhanh hơn hắn nghĩ, hắn buộc phải làm gì đó thôi.
Nhưng trước đó, hắn có việc khác phải làm.
An Úc Từ bấm một dãy số, “A lô, Cốc Nhược Nhược à?”
Bên kia im lặng một lát, trả lời: “Bác sĩ An.”
“Đến lúc cô thực hiện lời hứa ban đầu rồi.”
Giọng nói hơi căng thẳng của một người phụ nữ vang lên bên kia điện thoại, “Tôi… Tôi phải làm thế nào?”
An Úc Từ híp mắt, “Yên tâm đi, không phức tạp lắm đâu, chúng ta gặp mặt.”
Mười một rưỡi trưa, trong một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-hinh-su/457395/quyen-3-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.