Chương 9.2 : Cốt truyện này chạy lệch ( 1 )
Tuy rằng tàn nhẫn, nhưng Vương Nhị Nha vẫn phải tận dụng hết khả năng của mình. Giờ Tâm Tâm và Thiên Thiên đều gặp chuyện, mặc kệ Diêu Đại Vĩ có nhận điện thoại của bà hay không thì ông ta cũng chỉ quan tâm đến đứa con gái út mà thôi, mọi chuyện của Thiên Thiên chắc chắn sẽ ném hết cho bà. Cầu xin người khác còn không bằng chính bản thân mình tự lập. Vì con gái, bà bắt buộc phải mạnh mẽ lên.
...
Ô tô của người mặc áo blouse trắng đã đỗ sẵn trong bãi đỗ xe. Anh ta ôm Diêu Thiên Thiên lên xe, để đứa bé ngồi ở ghế phụ, sau đó chốt cửa xe, trong đầu còn nghĩ: “Đứa bé này không thể tự mở được cửa đâu.”
Người nọ lái xe rất nhanh, nhanh đến nỗi Diêu Thiên Thiên không dám nhảy, cũng không dám bảo anh ta dừng lại, hai hành vi này đều đồng nghĩa với việc đi tìm chết. Cô đành buồn rầu đẩy cửa, cũng không nói thêm câu gì.
Người mặc áo blouse trắng kéo khẩu trang trên mặt ra. Hóa ra người này là một thiếu niên đẹp trai mới mười lăm, mười sáu tuổi! Anh ta chuyển tầm mắt sang nhìn Diêu Thiên Thiên rồi đập đầu vào vô lăng, sao mọi chuyện lại thành ra thế này không biết!
Chuông điện thoại trong túi vang lên, anh ta nhìn dãy số trên màn hình, lập tức nhận điện thoại.
Đầu bên kia nói gì đó khiến anh ta bực mình hét lên: "Chạy cái rắm! Ông đây rõ ràng đã canh chừng mấy ngày, khó khăn lắm mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-pha-huy-cot-truyen-mary-sue/1406973/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.