Ngụy La lập tức khép miệng, đôi mắt tròn vo, mở to nhìn hắn, bộ dáng vô cùng cảnh giác.
Lúc này ko phải ở nhà, bên cạnh cũng ko có trưởng bối, cho nên thái độ của nàng với hắn đã thay đổi rồi sao? Triệu Giới cảm thấy nàng khá thú vị, rõ ràng chỉ là một đứa nhỏ, nhưng thái độ ko giống một đứa nhỏ chút nào. Nàng lúc này đang thay răng cửa, ngược lại giống mấy tiểu nha đầu bình thường một chút, lúc cười lên lại có chút khả ái.
Tống Huy đang đứng bên cạnh không biết hai người quen nhau, lại càng không biết người trước mặt là Tĩnh Vương Gia. Nhiều năm rồi Triệu Giới chưa hồi kinh, hắn rời kinh khi Tống Huy chỉ mới là tiểu hài tử 10 tuổi, nay hắn hồi kinh hơn tháng, lại chưa bao giờ ra mặt trong các trường hợp công khai, Tống Huy ko nhận ra hắn cũng rất bình thường.
Tống Huy xuất phát từ lễ tiết bình thường mà né qua một bên, thấy đối phương không động dậy, liền dắt Ngụy La hướng phía nhã gian đi tới. Nhưng họ vừa bước một bước, thị vệ mặc bố sam màu xanh liền tự động cản đường họ lại. Tống Huy thoáng giật mình, không hiểu chuyện gì: “Vị huynh đài này có chuyện gì ko?”
Chu Cảnh ko nói lời nào, chỉ phụng mệnh Triệu Giới làm việc mà thôi
Triệu Giới thong thả bước tới trước mặt Ngụy La, cúi người nâng cằm nàng lên, hai mắt mỉm cười: “Há mồm!”
Ngụy La đóng chặt miệng, hắn nói mở miệng nàng liền mở, thật mất mặt! Hơn nữa vừa nhìn đã biết hắn đang cười nhạo nàng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-su-dung-sung-phi/332441/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.