Edit: tart_trứng
Beta: gaubokki
Triệu Giới cất bước đi tới trước mặt Ngụy La, cúi người nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng, ngón cái xoa xoa mu bàn tay nàng, hỏi: “Để bản vương nhìn xem, sợ thành như vậy rồi, có bị cào bị thương không?”
Mu bàn tay tiểu nha đầu bóng loáng, không thấycó chút thương tích nào, chỉ còn lấp lánh hai vệt nước miếng của mèo nhỏ.
Xem ra con mèo con này thực rất thích nàng, muốn cùng nàng thân cận nhưng đáng tiếc biểu hiện của nó quá mức nhiệt tình, dọa tiểu nha đầu sợ hãi, cho nên đành chịu bị ghét bỏ. Triệu Giới nhớ tới cảnh tượng vừa rồi, nhịn không được bật cười, thân mình nàng khi đó cứng đơ không dám động đậy, ý đồ muốn đem mèo nhỏ từ cánh tay mình thả xuống, gương mặt nho nhỏ căng cứng, bộ dáng y hệt đang lâm đại địch. Hắn còn tưởng rằng nàng không sợ trời không sợ đất, thế nhưng hóa ra lại sợ mèo?
Ngụy La rút tay về, môi mím lại, lắc lắc đầu.
Mắt Triệu Giới đầy ý cười, ngón trỏ lau lau vành mắt đỏ hồng của nàng, giọng nói êm tai: “Như thế nào lại khóc?”
Ngụy La không phải khóc, nàng vì sốt ruột nên hai mắt hồng hồng, còn lâu nàng mới khóc. Ngụy La không biết tại sao Triệu Giới lại xuất hiện ở đây, mà nàng cũng không có hứng thú muốn biết, nàng bị con mèo nhỏ kia hại không còn tâm tình nào cả, lúc nàychỉ muốn quay về Tân Nhạn Lâu: “Không khóc!”
Vừa mới dứt lời, Ngụy La chỉ thấy Triệu Giới không nói lời nào, ánh mắt ranh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-su-dung-sung-phi/332449/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.