Edit: tart_trung
Beta: gaubokki
Ngụy La ngủ một giấc thật dài, mãi tới giờ Dậu cũng không có chút dấu hiệu nào cho thấy nàng sẽ tỉnh.
Ngụy La ở chỗ này ngủ tới thiên hôn địa ám (1),mấy người Lương Ngọc Dung bởi vì lo lắng cho thân thể nàng, cũng không ở lại rừng đào mà vội vã trở về. Lúc Triệu Giới đưa Ngụy La đi trước cũng có báo cho Kim Lũ, trong lòng Kim Lũ tự có chừng mực, vì trong sạch của tiểu thư nhà mình cũng không đi nói lung tung. Bởi vậy đám người Lương Ngọc Dung chỉ biết thân thể Ngụy La khó chịu, đau đớn khó nhịn, vừa lúc Triệu Giới cưỡi ngựa đi ngang qua rừng đào, liền thuận đường đưa nàng trở về.
Thực tế cũng gần giống như vậy, ngoại trừ một vài việc Triệu Giới làm ở bên ngoài cửa, những việc khác đều chính đáng, không có gì không ổn.
Sau khi Lương Ngọc Dung từ rừng đào trở về, nghĩ muốn tới thăm Ngụy La, nhưng nghe Bạch Lam nói nàng chưa tỉnh dậy nên đành về phòng mình trước. Không chỉ Lương Ngọc Dung, Ngụy Thường Hoằng cũng tới hai ba lần, nhưng cửa phòng Ngụy La luôn đóng chặt, hắn cũng không tiện đi vào quấy rầy, chỉ nói Bạch Lam chăm sóc Ngụy La cho tốt.
Bạch Lam liên tục đồng ý.
Sáng sớm hôm sau, Ngụy Thường Hoằng lại tới một chuyến, lúc này Ngụy La cũng đã rời giường.
Lúc này cơn đau của Ngụy La cũng giảm nhiều, sắc mặt tuy không hồng hàobóng loáng nhưng cũng không còn tái nhợt giống như hôm qua. Nàng nhận lấy khăn ướt Kim Lũ đưa, rửa mặt, ngồi ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-su-dung-sung-phi/696874/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.