Edit+Beta: Anky
Đào Vận xuất thân bất phàm, phụ thân là Hình bộ Thượng thư, ngoại tổ lại là Hữu thừa tướng, cộng thêm dung mạo khí độ của nàng ta đều là bộ dáng thái hậu thích, ở trong lòng thái hậu là người thích hợp làm thái tử phi nhất.
Lạc Chiêu Dực liếc qua, giọng nói nhàn nhạt, "Miễn lễ."
Đào Vận ngẩng đầu, thấy hắn tử y ngọc quan, dáng người thanh tuyển, mặt mày như họa, đôi mắt tựa như hồ sâu, dáng vẻ tự tin ngạo mạn như khắc từ trong xương, bất cứ lúc nào chỗ nào, cũng không giống người sẽ thỏa hiệp bất kỳ ai. Nàng ta nhớ tới ngoại tổ ngầm đánh giá qua, thái tử tuổi trẻ hoa mỹ, tao nhã vô song, thế nhân đều cho rằng chỉ là bình hoa, không chịu nổi trách nhiệm lớn, kì thực lại là tâm tư khó lường, uy nghi sẵn có, nếu là quân vương, có thể bảo vệ cơ nghiệp Đại Cảnh thiên thu, trăm năm thịnh thế.
Lúc đầu nàng ta không cho là đúng, tất cả sự tích của Thái tử nàng ta cũng có nghe thấy, dựa vào cái gì có thể được ngoại tổ đánh giá cao như vậy?
Nhưng Đào hoa yến hôm đó, thái tử đứng trên thuyền hoa, ống tay áo phất nhẹ trong gió, cười khẽ một tiếng đã làm phát sợ Đoan Mẫn trưởng công chúa, gió mát thoảng đưa hương hoa đào, không biết làm say mê bao nhiêu trái tim nữ nhi... Đào Vận cũng không thể kìm lòng bị hấp dẫn, Lạc Chiêu Dực cơ hồ phù hợp với tất cả ảo tưởng về phu quân tương lai của nàng ta, nàng thậm chí nghĩ, nếu có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-tien-hoa-thanh-yeu-hau/1565862/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.