Edit +Beta: Anky
Mục Song Hàm hơi nhắm mắt, nàng vốn không muốn đem những điều này nói hết ra, nhưng Lạc Chiêu Dực nói đúng, nàng căn bản lừa không được hắn, đặc biệt đây là chuyện cùng một nhịp thở với Lạc Chiêu Dực, nàng trần thuật những lời năm đó nghe được, giọng nói khẽ run, lòng lại bởi vì thẳng thắn mà từ từ yên tĩnh trở lại.
Lạc Chiêu Dực trầm mặc trong chốc lát, buông nàng ra, Mục Song Hàm cho là hắn sẽ tiếp tục hỏi chuyện cổ độc, nhưng hắn lại duỗi tay ôm lấy sau gáy nàng, nhẹ giọng hỏi: “Nàng nghe được những lời kia… Bị phát hiện? Nói cho ta biết, về sau xảy ra chuyện gì, vì sao lại mất đi đoạn ký ức kia?”
Mục Song Hàm đầu tiên là ngẩn ra, thấy hắn có biểu tình vội vàng, ngược lại cười cười, kỳ thật bây giờ nghĩ lại, cũng không phải đáng sợ bao nhiêu, chẳng qua là lúc đó nàng tuổi còn nhỏ, không biết được thân phận của Lạc Chiêu Dực, cũng không biết những lời hàm nghĩa kia, nghe những lời đó đã cảm thấy sợ hãi, tâm thần không yên, bị phát hiện cũng là chuyện đương nhiên.
“Thiếp sợ hãi, không biết sao lại phát ra động tĩnh, ” lúc này nói ra, Mục Song Hàm ngược lại thản nhiên rất nhiều, “Sau đó thiếp cứ chạy mãi, phần lớn mọi người đã bị chàng dụ đi, người đuổi theo thiếp không nhiều lắm, nhưng thiếp cũng không phải là đối thủ của bọn họ, trong lúc giãy dụa liền đụng phải đầu… Lúc tỉnh lại, thiếp đã ở nhà, cái gì cũng không nhớ rõ.”
Nàng nghĩ, ước chừng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-tien-hoa-thanh-yeu-hau/433935/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.