Đường Tinh tỉnh dậy cũng đã là nửa đêm. Cảm nhận đầu tiên khi cô tỉnh dậy là...
Đau quá, gãy lưng mất.
"Đệch, quần áo mình đâu? " Đường Tinh hoảng hồn. Cô chỉ nhớ lúc đó mình đang đứng trước phòng của Khương Mộ Na, sau đó... ừm, sau đó thì sao nhỉ?
Đường Tinh bây giờ chẳng khác gì người bị mất trí nhớ, cứ mơ mơ hồ hồ như vừa rơi trêи trời xuống. Bất chợt, Đường Tinh nhìn sang bên cạnh, là một người đàn ông...
.
.
.
Thôi xong...
Đây là ai, không lẽ là trai bao chứ?
Đường Tinh nhắm chặt mắt, cố gắng nhớ kĩ lại. Hình như... cô bị trúng thuốc của Lý Dịch Phong.
Nghĩ đến đây, Đường Tinh bỗng lạnh sống lưng. Nếu chuyện này bị Sở Diệc Thần biết được thì cô...
Hỏng rồi, bây giờ phải làm sao đây?
Đường Tinh lúc này đã gấp đến sắp khóc.
"Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách." Nghĩ đến đây, Đường Tinh lập tức bật dậy, chạy đi mặc quần áo.
Lúc chuẩn bị rời đi, Đường Tinh bỗng ngoảnh về người kia, nói một câu" Đại ca, có trách thì trách anh số khổ, vớ phải người đã có chồng. Chồng tôi hay ghen lắm lại còn rất độc chiếm, anh ấy mà biết thì anh không sống nổi đâu. Tôi để cho anh 200 tệ, coi như thù lao. Không hẹn gặp lại."
Nói rồi cô cầm hai tờ một trăm tệ, đến đặt ở đầu giường. Nào ngờ, cô vừa đặt tiền xuống thì một bàn tay vươn ra, nắm chặt lấy tay cô.
"Tôi cảnh cáo anh, tôi biết võ đấy, đừng để tôi đánh anh." Đường Tinh vội giằng tay ra. Bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tong-xin-hay-tranh-duong/216436/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.