Sau một hồi suy tính kĩ lưỡng, Đường Tinh bước từng bước lại chỗ Sở Diệc Thần.
"Âu Dương Lâm, tôi biết anh thích tôi. Nhưng tình yêu không chỉ đơn thuần là ɖu͙ƈ vọng và chiếm hữu, nó còn được thể hiện qua những thứ rất bình thường, mà anh không hề có cái bình thường đó. Anh nói vì tôi mà anh có thể theo đuổi mọi thứ. Nhưng một người đàn ông sẵn sàng vì tôi mà theo đuổi mọi thứ chưa chắc đã vì tôi, vì những thứ anh cố gắng theo đuổi vì chính cuộc sống của anh. Sở Diệc Thần anh ấy khác. Anh ấy không vì tôi mà theo đuổi mọi thứ. Anh ấy vì tôi mà có thể từ bỏ mọi thứ. Đó là lý do tôi chọn anh ấy chứ không chọn anh. Chuyện hôm nay anh làm với tôi, tôi sẽ nhắm mắt cho qua. Nhưng nếu còn lần sau nữa, tôi không chắc Thiên Hận có thể sống sót đâu." Đường Tinh lạnh lùng nói rồi xoay người cùng Sở Diệc Thần rời đi. Lực lượng của A Tu La cùng dần dần tản ra rồi rút lui.
Lúc lên máy bay, Đường Tinh còn quay người lại, buông một câu cuối cùng với Âu Dương Lâm: "Cuộc sống vốn ngắn ngủi, vì vậy hãy dành sự yêu thương cho những người xứng đáng, mà tôi không phải là người xứng đáng đó đâu. Anh dập tắt mộng tưởng của mình đi."
Sở Diệc Thần không lên chiếc trực thăng kia mà đem Đường Tinh đến một chiếc máy bay cỡ nhỏ khác.
Trêи máy bay ngoại trừ phi công thì chỉ có hai người Sở Diệc Thần và Đường Tinh.
Cơ hồ là ngay lúc cửa máy bay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tong-xin-hay-tranh-duong/216661/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.