Edit + Beta: Hiron "Không sao đâu." Thấy Vera hoảng hốt, Vu Cẩn vội vàng đưa tay ra ngăn cản đồng đội: "Cuốn sổ là do ông ấy đưa cho chúng ta." Vu Cẩn giải thích: "Xem ông ấy muốn làm gì." Đôi bàn tay dính đầy máu của hồn ma tiến đến gần Vu Cẩn, thậm chí có thể nhìn thấy những cục máu khô và xương trắng. Da thịt lở loét dưới cổ, trông rất kinh khủng. Vera nuốt nước bọt, nắm lấy khuỷu tay Vu Cẩn. Vu Cẩn nhẹ nhàng trấn an: "Chỉ là hình chiếu 4D thôi mà." Khuôn mặt họa sĩ điển trai tái nhợt, dáng người gầy gò. Trừ vết máu và da thịt thối rữa, ông ta có một đôi bàn tay rất đẹp. Thật khó tin ông ta lại dùng đôi tay này tự đâm mình 9 nhát, khiến người họa sĩ ngã xuống vũng máu. Đôi tay run rẩy lướt trên trang giấy, v**t v* bên cạnh dòng chữ trong sổ, cuối cùng dừng lại ở một câu. – "Ông ấy chết vì bức tranh cuối cùng." Không khí trong căn phòng cũ kỹ nặng nề, dưới ánh nến sáng trưng của sảnh Hercules, hồn ma dần mờ đi. Vu Cẩn còn muốn hỏi thêm, nhưng bóng dáng họa sĩ đã nhanh chóng tan biến. Bức tranh cuối cùng. Vu Cẩn lật trang sách, cuối cùng cũng nhìn thấy tên bức tranh. "Thời gian giải cứu sự thật khỏi dối trá và đố kỵ" – Lemoyne, 1737. Vu Cẩn đóng cuốn sổ lại. Manh mối mới. Thiếu niên nhìn về phía nơi hồn ma biến mất lần cuối, ánh mắt xuyên qua bức tranh trên trần nhà, cuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soc-sao-bao-la-show-tai-nang-co-ma/2890869/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.