Edit + Beta: Hiron     Mây tím trôi lững lờ ngoài cửa sổ.     Môi trường sống ở Úy Lam Thâm Không đều được cải tạo. Bốn thành phố lớn duy trì dưỡng khí, nhiệt độ cho khu vực lân cận, xây dựng nơi ở trên nền đất hoang sơ.     Mùa ở Phù Không thường do viện khí tượng và cục du lịch quyết định. Vì vậy, mùa thu rất dài, mùa đông ngắn ngủi, rồi đến mùa xuân.     Ngày thu phân còn được gọi là "lễ hội mùa thu". Chỉ còn hai ngày nữa là đến lễ hội, cả thành phố được trang hoàng lộng lẫy.     Nhìn từ tòa tháp của căn cứ quân sự Phù Không, là thành phố mờ ảo, được bao quanh bởi sông đào nhuộm hồng bởi hoa anh đào và những đàn chim hồng hạc.     Đến gần hơn, đội vệ sĩ đang vây quanh Tóc Đỏ vừa trở về, nghe anh ta khoác lác. A Tuấn không biết từ đâu chui ra, dắt một con hồng hạc, bắt chước Mao Đông Thanh dắt chuột lang đi dạo.     Đám nhóc trong đội vệ sĩ muốn cười mà không dám, bác sĩ tâm lý Chu Nam cười tủm tỉm bóc quýt cho Vu Cẩn.     Trên tòa tháp, Vệ Thời dời mắt.     Nghiên cứu viên Tống mở bảng điều khiển: "Tất cả tài liệu liên quan đều ở đây."     "Nghiên cứu tạo ra vỏ kiếm cho lưỡi kiếm đã được thông qua từ 40 năm trước. Nhưng kỹ thuật này không hoàn thiện bằng cải tạo vũ khí hình người."     "Theo ký ức của Vu Cẩn lúc bị khóa cảm xúc có cảnh tượng các bạn nhỏ xếp hàng vào phòng thí nghiệm, chắc là lúc cậu ấy 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soc-sao-bao-la-show-tai-nang-co-ma/2890905/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.